Bài thơ HẠNH PHÚC LÀ GÌ TRONG ĐẠI DỊCH của nhà giáo Vũ Dũng

Đỗ Nghĩa

Nhà giáo Vũ Dũng ở Thái Nguyên đã gời đến BTC cuộc thi "Sống đẹp trong ứng phó với Virus Corona" bài thơ HẠNH PHÚC LÀ GÌ TRONG ĐẠI DỊCH kèm theo lời tâm sự: "Viết bài này người lính già đã khóc. Trước vận mệnh sống còn của đất nước vẫn còn những chơ trêu nghịch cảnh làm băng hoại đạo đức xã hội, vô cảm trước thảm cảnh của nhân dân của đồng loại như vụ gia đình ông PGĐ Bệnh viện huyện Hương Khê, Hà Tĩnh tổ chức tiệc cưới linh đình cho con trai giữa lúc đại dịch..."

Đoàn xe gồm 20 xe diễn hành trong đấm cưới con trai ông PGĐ Bệnh viện huyện Hương Khê, Hà Tĩnh

Đoàn xe gồm 20 xe diễn hành trong đấm cưới con trai ông PGĐ Bệnh viện huyện Hương Khê, Hà Tĩnh

Xin hỏi ông! Ông có học hay không!
Và ông hiểu thế nào là hạnh phúc?
Khi cả nước gồng mình lên chống dịch
Corona đe dọa khắp nơi nơi.

Trẻ mầm non khóc nỉ eo nhớ lớp
Đòi gặp cô,đòi chạy nhảy tung tăng
Có cụ già xua đôi tay chống gối
Đời thủa nào chống giặc kiểu này chưa

Xưa ta đánh máy bay, tàu chiến địch
Ta còn dòm điều nghiên kĩ mục tiêu
Nay cái bọn trời đày này bé tí
Làm chuyển rung thế giới ngửa nghiêng

Ngồi kế bên cụ bà tai nghễnh ngãng
Cu íp này nó nặng khoảng mấy cân
Sao nó ác như con hùm con sói
Trẻ hay già không tha thứ một ai.

Và ngoài kia bao cảnh đời nghèo khó
Đang tảo tần ngày một nắng hai sương
Kiếm từng đồng chỉ mong không đứt bữa
Gắng nuôi con ăn học để nên người.

Nghe Đảng gọi toàn dân ta chống dịch
Cũng thắt lòng mua mấy chiếc khẩu trang
Không nước rửa sát trùng ta dùng muối
Rồi ngồi yên Đảng không bỏ ta đâu!

Tôi hỏi ông! Ông suy xét gì không?
Sao bày vẽ cưới xin hoành tráng thế
Thuê khách sạn đón khách mời về nghỉ
Mấy chục xe hoan hỉ đón dâu về.

Nếu nghèo khó ông đua đòi quá đáng
Để làm chi những tập tục xa hoa
Rồi con cháu è lưng mà trả nợ
Biết bao giờ trả hết miệng thế gian.

Nếu giàu có hãy chỉ làm báo hỉ
Bạn xa gần sẽ vui sướng sẻ chia
Còn nhân dân cũng gật đầu nể phục
Người ta giàu như thế mới là sang.

Nhìn xa chút những doanh nhân thành đạt
Mở lòng ra mấy trăm tỉ giúp dân
Có giáo sư giúp hai nghìn máy thở
Còn rất nhiều thiện nguyện đáng noi theo

Có bà mẹ hì hụi chiếc máy khâu
Tặng khẩu trang cho những người chiến sĩ
Mẹ cảm phục sự hi sinh bền bỉ
Của các anh nhường chỗ ở cho dân.

Rồi đêm lạnh tuần tra đường biên giới
Chiếc khẩu trang ngăn giá buốt sương rơi
Có cháu bé dành tiền ăn quà sáng
Gói phong bì tặng những bạn cô đơn.

Bác nông dân chân trần vừa lội ruộng
Đùm túm rau, quả bí tặng làm quà
Cho những người cơ nhỡ phải cách li
Bát canh ngon cũng mát lòng hởi dạ

Nay đất nước đang theo lời hiệu triệu
Vì sống còn "Toàn quốc phải cách li"
Ông ngồi đó sau tiệc tùng hoan hỉ
Ông nghĩ gì về đất nước hôm nay

Tụ tập đông cơ hội vàng ngắn lại
Những F 0 đang mất dấu khó tìm
Là nguy cơ sẽ bùng phát nay mai
Đảng nhân dân có trở tay khó kịp

Và lúc đó lương tâm là tòa án
Sẽ dày vò ông thao thức thâu đêm
Vậy hạnh phúc sẽ là gì ông nhỉ
Phải chăng là thanh bạch sống vì dân

Ôi hạnh phúc là tôn vinh đất nước
Cùng làm theo cả triệu triêu con tim
Là sự sống muôn người trên trái đất
Hạnh phúc rất cần hai chữ bình yên.

Thái Nguyên, 9h55. 03/04/2020

Tác giả Vũ Dũng