CÔ ƠI SAO BẮT CON ĐỨNG NẮNG...?!

Vũ Dũng

Đó là bài thơ của nhà giáo Vũ Dũng ở Thái Nguyên kèm theo lời nhắn nhủ: "Tôi lớn lên trong chiến tranh. Gia cảnh nghèo nên tôi vô cùng thấu hiểu và yêu thương những học trò nghèo vượt khó. Nhìn đứa trẻ mặc đồng phục, đeo khẩu trang đứng nắng mà nước mắt tôi cứ nhạt nhòa. Mới tạm qua cách li xã hội sự sống, cái chết chỉ mong manh trong gang tấc mà sao cô đã vội vã quay lưng vào đứa trẻ có hoàn cảnh sống khó khăn. Đừng vì thành tích cá nhân mà tước đi quyền trẻ em được sống mạnh khỏe, được học hành và mưu cầu hạnh phúc".

Hình ảnh cô giáo và cháu nhỏ được dân mạng lan truyền trong những ngày qua

Tội nghiệp con! Sau tháng ngày cách li xã hội
Háo hức đến trường những buổi học cuối năm
Con chăm ngoan, gắng học hành con nhé!
Bố mẹ nghèo cuộc sống lắm gieo neo.

Thương bố mẹ con không vào bán trú
Bớt đôi đồng đắp đổi bữa rau dưa.
Buổi trưa nay mẹ bận nhiều công việc
Mẹ trở con vào lớp sớm được không.

Vâng mẹ ơi! Con đến trường vui lắm
Có thày cô và bè bạn yêu thương
Mấy tháng trời phải xa trường, xa lớp
Giờ gặp nhau càng gắn bó nhiều hơn

Đến cổng trường mẹ vội vã chia tay
Con vui sướng chạy ùa ngay vào lớp
Nhưng bất ngờ mấy bạn làm sao đỏ
Đuổi con ra "vì vi phạm nội quy"

Con cúi đầu như kẻ mang trọng tội
Đứng bên hè mặc cái nắng chói chang
Giọt mồ hôi lăn tròn sao chát mặn
Chân run run chờ tiếng trống đầu giờ.

Cha mẹ ơi! Con làm gì nên tội?
Mà sao cô chụp ảnh gửi Za lo
Con xấu hổ với bạn bè cùng lớp
Chỉ vì thương gia cảnh của nhà ta.

Con ao ước nếu được vào bán trú
Bố mẹ không tất bật để đón đưa
Con ở lớp được vui đùa thỏa thích
Được ôn bài, cô chăm chút yêu thương.

Nhưng mà thôi xin mẹ chớ lo buồn
Con sẽ cố, học cho bằng chúng bạn
Thời gian qua con học nhờ trực tuyến
Thủ tướng dặn con, yêu nước phải chăm ngoan.

Nay đến lớp không còn lo khoảng cách
Covid lùi xa là hạnh phúc lắm rồi
Con sẽ cố giành thật nhiều điểm tốt
Để cuối năm được lên lớp mẹ ơi!

Đêm 22/5/2020