Ngày Về 

Xin giới thiệu những vần thơ mộc mạc nhưng giào cảm của tác giả Nguyên Bình qua bài thơ "Ngày về"

Tác giả Bình Nguyên, sinh ngày 1/11/1959 tại thôn Bình Nguyên, xã Đa Lộc, huyện Ân Thi tỉnh Hưng Yên 

Bình Nguyên về lại hôm nay

Hoa Ban Trắng nở mà say lòng người

Vui sao ánh mắt nụ cười

Ấm lòng bè bạn,ấm tình quê hương.

 

Xa quê dù ở bốn phương

Xa quê càng thấy tình thương dạt dào!

Xa quê lòng thật tự hào

Mùa bao trái ngọt biết bao ân tình

 

Xuân về bao mái nhà xinh

Gia đình đón tết bánh trưng rượu nồng

Chúc nhau mạnh khoẻ má hồng

Chúc cho hạnh phúc mọi nhà đón xuân

 

Xa quê ấm áp muôn phần

Quê hương đổi mới tinh thần lên cao

Đường làng nay đẹp biết bao

Bên nhà văn hoá,có sân bóng chuyền

 

Về quê thấy thật bình yên

Đẹp trong tiếng hát lời ca chan hoà

Xuân về xin có bài ca

Quê ta giầu đẹp tình yêu mặn mà

 

Hè về cây trái nở hoa

Sen thơm Nhãn ngọt rung rinh đầu cành

Hương đồng gió nội ngát xanh

Lúa vàng trĩu hạt,làng ta vào mùa

 

Thu về vui lắm tiếng hò

Trăng tròn tháng tám,vui đèn Kéo Quân

Trống Cơm rộn rã ngoài sân

Thiếu niên chẩy hội Trăng Thu đêm rằm

 

Đêm nằm đếm những vì sao

Một hai ba bốn,sao nào đổi ngôi

Mùa Thu vui đã hết rồi

Năm sau quay lại ngôi chờ trung Thu...

 

Đông về nghe tiếng hát ru

Miền quê cơm tấm,ổ rơm ấm lòng

Ai xa về có nhớ mong

Tình yêu xóm nhỏ, quê hương chúng mình

 

Cây Đa, giếng nước, sân đình.

Mang bao kỷ niệm một thời nhớ không

Mình về chung một dòng sông

Nhớ bao kỷ niệm những trưa nắng hè

 

Quê mình chẳng có hàng Me

Quê mình chỉ có rạng Tre xanh dờn

Về quê lại thấy vui hơn

Hồ Tây gió lộng,xôn xao giáng chiều

 

Trong lòng cảm thấy phiêu diêu

Mặt hồ Liễu rủ,mờ xa bóng hồng

Quê mình chỉ có dòng sông

Quanh co chín đoạn miền quê thanh bình

 

Trùng phùng vui chẩy hội Đình.

Về quê gặp lại bạn bè, cố nhân!

Vui chén Rượu.

                 Tết tinh thần!

Chia vui hội ngộ

                Ấm tình anh em!

 

Vui sao ngày hội về xem

Say người, say cảnh, say  quê hương mình!

Đi xa nhớ lắm,hội Đình

Quê hương,Sữa mẹ nuôi mình lớn khôn

 

Xưa kia vất vả,nông thôn

Đèn Dầu, bếp lửa bát cơm quây quần

Đồng hợp tác 

      Cò bay thẳng cánh...

Miền quê nghèo 

       Một nắng hai sương...

 

Tiếng thơ thuở ấy thân thương 

Tiếng thơ từ thuở ấu thơ  sớm chiều...!

Chăn Trâu,bắt bóng, thà Diều

Tuổi thơ nhớ lắm những chiều mải chơi

 

Mẹ cho một trận tơi bời

Cũng không bỏ được bạn chơi sân đình...

Sân kho,bóng đập bình bình

Mỗi chiều thấp thỏm chỉ rình đi xem 

 

Chân tay,mặt mũi lấm lem

Vui sao thuở ấy Trung Thu trăng tròn

Nay về, tuổi chẳng còn son

Điểm sương mái tóc tuổi cao mất rồi...

 

Về quê lòng thấy bồi hồi

Người còn ở lại, bao người ra đi...

Cuộc đời sóng gió chia ly 

Thì ta vẫn mãi khắc ghi trong lòng

Bao điều cuộc sống chỉ mong

Nếp nhà mãi nhớ vẫn còn như xưa...

 

Tuổi thơ sớm nắng, chiều mưa

Cây cao bóng cả, nắng mưa thất thường

Tuổi cao càng nhớ càng thương

Cha già mẹ héo khói hương thẫn thờ

 

Tuổi ấu thơ

              Vẫn còn nguyên đó.

Mái nhà tranh

              Nắng gió phôi pha.

Dù ai sống ở phương xa

Nhớ người nhớ lắm quê hương gia đình...

 

Thình thình trống hội ngoài đình

Chung tay góp sức quê mình đổi thay

Mình về ngày hội hôm nay

Mải vui quên hết lòng say đắm rồi

 

Lòng vui cảm thấy tuyệt vời

Ngày nay cuộc sống muôn đời ấm no

Miền quê vang mãi câu hò

Cánh đồng mỏi cánh con Cò hát ru

 

Chân trời xanh ngát mùa Thu

Lúa vàng lượn sóng, Trăng Thu dát vàng

Bê Tông trải khắp đường làng

Hàng cây Nhãn mọng hai hàng rung rinh

 

Quê hương mang nặng nghĩa tình

Ai đi thì nhớ ai về thì thương

Đi xa về lại quê hương

Bình Nguyên mãi giữ tình thương quê mình