Cơ hội cho các nền bóng đá mới nổi
Việc nâng số đội tham dự từ 48 lên 64 được xem là bước đi có thể tạo nên “làn gió mới” cho World Cup. Những nền bóng đá chưa từng góp mặt hoặc ít có cơ hội sẽ có thêm hy vọng hiện diện ở sân chơi lớn nhất hành tinh. Đây cũng là cách để FIFA thúc đẩy toàn cầu hóa bóng đá, giúp môn thể thao vua lan tỏa sâu rộng hơn.

Bên cạnh đó, số trận đấu gia tăng sẽ tạo nên nhiều cặp đấu hấp dẫn, mang đến trải nghiệm đa dạng hơn cho người hâm mộ toàn cầu. Về khía cạnh kinh tế, việc mở rộng hứa hẹn giúp FIFA, các quốc gia đăng cai và cả các doanh nghiệp tài trợ hưởng lợi từ nguồn thu thương mại, du lịch và truyền thông.
Đề xuất cũng được gắn với ý nghĩa lịch sử khi World Cup 2030 đánh dấu tròn một thế kỷ kể từ ngày giải đấu ra đời. FIFA kỳ vọng việc mở rộng quy mô sẽ biến sự kiện này thành “lễ hội bóng đá” đặc biệt hơn.
Thách thức trong tổ chức và chuyên môn
Tuy nhiên, không ít chuyên gia và lãnh đạo bóng đá bày tỏ lo ngại. Thứ nhất, việc tăng số đội có thể kéo theo sự mất cân bằng về chuyên môn, khi nhiều đội yếu tham gia dẫn đến những trận cầu chênh lệch lớn. Điều này có thể làm giảm sức hấp dẫn vốn có của World Cup.

Thứ hai, khâu tổ chức và hậu cần sẽ trở nên phức tạp hơn rất nhiều. World Cup 2030 vốn đã dự kiến diễn ra tại sáu quốc gia thuộc ba châu lục, nên việc mở rộng quy mô sẽ càng làm tăng áp lực về sân bãi, di chuyển, an ninh và lịch thi đấu.
Chi phí tổ chức cũng là một vấn đề lớn. Đầu tư cơ sở vật chất, đảm bảo tiêu chuẩn FIFA và vận hành hàng trăm trận đấu sẽ đòi hỏi nguồn kinh phí khổng lồ, có thể vượt khả năng của nhiều nước. Chính vì vậy, một số lãnh đạo UEFA và CONCACAF đã gọi đây là “ý tưởng tệ”, phản ánh sự hoài nghi về tính khả thi.
Tác động đối với bóng đá Việt Nam
Đối với Việt Nam cũng như nhiều quốc gia châu Á khác, việc mở rộng World Cup lên 64 đội mở ra cơ hội mang tính lịch sử để lần đầu tiên góp mặt ở ngày hội bóng đá lớn nhất hành tinh. Nếu như trong thể thức 32 đội hay 48 đội, suất tham dự cho châu Á vốn đã hạn chế và cạnh tranh khốc liệt, thì việc tăng thêm suất chắc chắn sẽ giúp cơ hội của những nền bóng đá mới nổi, trong đó có Việt Nam, trở nên khả thi hơn.

Tuy nhiên, cơ hội sẽ chỉ trở thành hiện thực nếu bóng đá Việt Nam có sự chuẩn bị bài bản và dài hạn. Trước hết là công tác đào tạo trẻ, vốn được xem là gốc rễ để hình thành một thế hệ cầu thủ chất lượng. Việc nâng cao thể lực, kỹ chiến thuật, kỷ luật chiến thuật và đặc biệt là kinh nghiệm thi đấu quốc tế cũng là điều bắt buộc. Ngoài ra, hạ tầng thể thao – từ sân bãi, trung tâm huấn luyện đến công tác y sinh, dinh dưỡng cũng cần được đầu tư đồng bộ để tạo nền tảng cho cầu thủ phát triển.
Một yếu tố quan trọng khác là nâng tầm giải vô địch quốc gia, bởi chất lượng giải đấu trong nước sẽ quyết định mức độ cọ xát và tích lũy kinh nghiệm của cầu thủ. Chỉ khi các CLB được vận hành chuyên nghiệp, thu hút được nguồn lực và tạo ra môi trường thi đấu giàu tính cạnh tranh, đội tuyển quốc gia mới có thể gặt hái thành công.
Đề xuất mở rộng World Cup lên 64 đội vừa mở ra cơ hội lớn cho các nền bóng đá mới nổi, vừa đặt ra hàng loạt thách thức về chất lượng và tổ chức. Với FIFA, đây là bài toán cân bằng giữa mục tiêu toàn cầu hóa bóng đá và việc duy trì giá trị chuyên môn của giải đấu. Với các quốc gia như Việt Nam, đây có thể là động lực để đầu tư mạnh mẽ hơn, hướng tới giấc mơ World Cup không còn quá xa vời.