HOA GẠO

Thu Dung

Thơ của Phan Huy Hùng

Hoa gạo nở rực rỡ trên môi
Em thắp sáng nụ cười hoa gạo
Sân trường ngân vang tiếng sáo
Hương đồng bay bổng trên cao

Cái nắng hè sắp đến rộn ràng
Lời chia tay chan chứa cảm xúc sóng lúa
Hoa gạo trở thành nỗi nhớ
Đầu làng hạt gạo hóa thành hoa

 

Tuổi đời như mớ bảy mớ ba
“Hoa gạo rụng thì gieo hạt vừng”
Quê hương thơm lừng sáng tối
Sân trường in dấu bước chân ngập ngừng...

 

Hoa gạo gợi nhớ người thân
Gần thì rực rỡ, xa càng đỏ tươi
Gạo nuôi tôi lớn thành người
Gạo hoa.. hoa gạo một đời chung thủy!