Một ngày nọ, con lừa của người nông dân bị rơi xuống giếng. Con vật khóc lóc một cách thảm thương hàng tiếng đồng hồ trong khi người nông dân cố tìm ra cách để cứu nó lên. Cuối cùng, người nông dân quyết định rằng dù sao lừa cũng đã già và cái giếng thì đằng nào cũng cần được lấp, do đó cho rằng không đáng để cứu lừa nữa.
Ông gọi những người hàng xóm sang để giúp mình. Họ cầm lấy cái xẻng và bắt đầu xúc đất đổ vào giếng.
Lúc đầu, con lừa hiểu ngay điều gì đang xảy ra với mình và càng khóc lóc dữ dội hơn. Sau đó, trước sự ngạc nhiên của mọi người, nó bắt đầu im lặng dần. Sau một vài xẻng, người nông dân nhìn xuống giếng và kinh ngạc trước những gì ông thấy. Hóa ra cứ sau mỗi xẻng đất đổ xuống lưng, chú lừa lại làm một việc đáng ngạc nhiên. Chú ta giũ hết đất xuống và đứng lên chỗ đất đó. Khi những người hàng xóm tiếp tục công việc đổ đất xuống đầu con vật, nó lại tiếp tục giũ hết đất và lại bước lên.
Người giúp ta chưa hẳn đã muốn cứu ta
Chẳng mấy chốc, mọi người nhận ra rằng chú lừa đã bước lên đến miệng giếng và thoát ra ngoài. Cuộc đời có thể trút mọi thứ xuống đầu, kể cả những thứ bẩn thỉu nhất. Điều quan trọng nhất là phải tìm cách đấu tranh khôn khéo không khoan nhượng đến cùng, chứ không chịu dễ dàng gục ngã, buông suôi trong sự hào hứng đắc thắng của họ!
Sưu tầm