Cà phê và khẩu vị đang toàn cầu hóa của giới trẻ Trung Quốc
Không thể xem nhẹ động thái chuyển từ trà sang cà phê của giới trẻ Trung Quốc – một thị trường 1,4 tỷ dân, nơi cà phê không chỉ là thức uống mà là tuyên ngôn lối sống hiện đại, phương Tây hóa và cá nhân hóa. Điều này đặt ra một trục mới cho nhu cầu tiêu dùng khu vực, khiến các nhà đầu tư như bầu Đức nắm bắt cơ hội trước khi thị trường “bão hòa như trà sữa”.
Cà Phê Trung Nguyên Legend quốc tế đầu tiên tại Thượng Hải, Trung Quốc ngay từ khi khai trương đã nhanh chóng tạo tiếng vang và thu hút đông đảo người yêu cà phê tới trải nghiệm (Ảnh: Báo Thanh niên)
Ly Arabica không đơn giản là nông sản: nó là cánh cửa văn hóa mà người trẻ Trung Quốc chọn để “thoát ly” truyền thống. Và điều này khiến nền sản xuất cà phê trở thành mặt trận mềm của cạnh tranh ảnh hưởng văn hóa.
Lào: “hậu trường địa chính trị” cho một ly cà phê
Việc chọn Lào làm nơi trồng Arabica thay vì mở rộng tại Việt Nam không chỉ là câu chuyện đất đai rẻ và dễ mở rộng. Lào – quốc gia nằm trong tầm ảnh hưởng cả của Trung Quốc lẫn ASEAN – đang trở thành vùng đệm kinh tế, nơi các nước và doanh nghiệp thử nghiệm các mô hình đầu tư mới.
Bầu Đức tuyên bố tham gia trồng cà phê (Ảnh: Báo Mới)
Khi một doanh nghiệp lớn của Việt Nam đầu tư mạnh vào cà phê ở Lào, nó không đơn thuần là mở rộng thị trường – mà còn là mở rộng ảnh hưởng mềm của Việt Nam qua nông nghiệp và chuỗi cung ứng. Trong bối cảnh các nước lớn đang giành giật vị trí tại Lào (qua hạ tầng, năng lượng, du lịch), việc trồng Arabica tại đây lại là cách tiếp cận mềm, ít va chạm nhưng có hiệu quả lâu dài.
Arabica – "Hình mẫu kinh tế cảm xúc” mới
Về mặt kinh tế, Arabica có giá cao gấp đôi Robusta. Nhưng chi phí trồng, khí hậu phù hợp và rủi ro thị trường khiến nó không phải lựa chọn của số đông. Điều thú vị là: người ta không trồng Arabica vì hiệu suất thuần túy, mà vì niềm tin cảm tính về sự chuyển dịch tiêu dùng. Điều này cho thấy Arabica đang trở thành một “tài sản cảm xúc”, tương tự cách người ta đầu tư vào rượu vang, cacao hay thậm chí là bất động sản nghệ thuật.
Arabica ở Quảng Trị (Ảnh: Báo Mới)
Từ góc độ này, bầu Đức không chỉ trồng cà phê, ông đang đầu tư vào “nền kinh tế cảm xúc” – nơi giá trị không chỉ đến từ hạt cà phê, mà còn từ vị thế, thương hiệu, câu chuyện và trải nghiệm tiêu dùng gắn với nó.
Tâm lý thị trường: Giữa lo âu và cơ hội
Một số người lo lắng rằng giá cà phê có thể đã qua đỉnh. Tuy nhiên, nếu nhìn qua lăng kính “kinh tế mềm”, thì giá không phải là yếu tố duy nhất quyết định thành công. Sự thành công trong Arabica có thể đến từ việc chiếm lĩnh chuỗi giá trị, thị trường tiêu dùng đặc sản, hoặc xây dựng thương hiệu quốc gia mới gắn liền với cà phê cao cấp.
Tương lai của Arabica có thể không nằm ở các sàn giao dịch hàng hóa, mà nằm ở Instagram của giới trẻ Trung Quốc, nơi họ “check-in” những ly cà phê Lào – Việt như một tuyên ngôn sống chậm, tinh tế và hiện đại.
Cà phê Việt Nam rất được ưa chuộng ở thị trường nước ngoài (Ảnh: CRI)
Nếu Robusta là nông sản, thì Arabica đang dần trở thành biểu tượng văn hóa. Và nếu bầu Đức nhìn thấy điều đó trước khi người khác kịp phản ứng, thì việc ông trồng cà phê không phải chỉ là một dự án nông nghiệp – mà là một nước đi chiến lược để bắt nhịp làn sóng tiêu dùng và chiếm lĩnh không gian ảnh hưởng văn hóa trong khu vực.
Trong một thế giới mà khẩu vị thay đổi nhanh hơn cả giá sàn, ai nắm được cảm xúc người tiêu dùng, người đó thắng – dù chỉ là từ một ly cà phê.