Tận dụng thời gian rảnh rỗi ngoài giờ làm việc tại bệnh viện, ThS.BS Đặng Hoài Anh (37 tuổi, Bệnh viện TP Thủ Đức) đã theo đuổi đam mê nhiếp ảnh và liên tiếp ghi dấu ấn tại nhiều giải thưởng quốc tế. Mới đây, tác phẩm "Bánh hỏi" của anh đã được xướng tên tại Giải thưởng Nhiếp ảnh ẩm thực thế giới 2025.

Dự kiến đầu tháng 7, chiếc cúp danh giá từ Anh quốc sẽ về tới Việt Nam. Đây là giải thưởng dành cho hạng mục “Món ăn gắn liền với lễ hội và kỷ niệm”, nơi tác phẩm của bác sĩ Hoài Anh đã vượt qua hơn 10.000 bài thi đến từ 70 quốc gia để lọt vào top 20, được chọn trưng bày tại Mall Galleries, London.

bu-c-a-nh-ba-nh-ho-i-da-ng-hoa-2416-8001-1751524761jpg-1751639092.webp
Tác phẩm "Bánh hỏi". Ảnh: Đặng Hoài Anh

Chia sẻ vào ngày 3/7, anh cho biết bản thân không khỏi bất ngờ và xúc động. Bức ảnh “Bánh hỏi” được thực hiện vào dịp nghỉ lễ 30/4, trong chuyến du lịch Phan Thiết cùng gia đình. Anh đã dành hơn một tiếng giữa trưa để ghi lại cảnh một người đàn ông trần mình chuẩn bị món ăn truyền thống quen thuộc trong các dịp cưới hỏi, giỗ chạp ở nhiều vùng quê Việt Nam. Tác phẩm này nằm trong bộ ảnh “Nắng và Khói” mà anh thực hiện như một cách tưởng nhớ người bà đã khuất – nhân vật gắn bó sâu đậm trong ký ức tuổi thơ ở Huế, nơi ánh nắng sớm luôn hòa vào làn khói bếp mỏng tang.

Trước “Bánh hỏi”, bác sĩ Hoài Anh từng đoạt nhiều giải thưởng nhiếp ảnh quốc tế đáng chú ý như Giải Nhất hạng mục Tác giả triển vọng tại Noirfotocontest 2024, Giải Bạc Prix de la Photographie năm 2023, Giải Ba thể loại ảnh chân dung tại The Chromatic Photography Awards, cùng nhiều giải thưởng khác như Monochrome Photography Awards hay Prix de la Photographie 2022.

47fbc964c12a77742e3b-175159248-8420-9237-1751592515jpg-1751639306.webp
Bác sĩ Đặng Hoài Anh (bên phải) nhận được giải thưởng triển lãm nhóm Noirfoto contest 2024. Ảnh: Nhân vật cung cấp

Trong số đó, tác phẩm “Chạng vạng” để lại nhiều ấn tượng đặc biệt. Đó là thành quả từ một lần dậy sớm săn mây ở Đà Lạt bất thành, khi anh tình cờ bắt gặp nhóm công nhân hái trà giữa ánh sáng mờ sương lúc rạng đông. Khoảnh khắc ấy được ghi lại một cách đầy tự nhiên, và sau này đã mang về giải Ba cuộc thi ảnh màu quốc tế.

Bên cạnh chuyên môn y khoa, Hoài Anh cũng có nền tảng văn chương từ thời sinh viên với nhiều truyện ngắn từng đăng báo và đạt giải. Niềm yêu thích nhiếp ảnh đến với anh trong giai đoạn đầu làm việc tại Bệnh viện TP Thủ Đức. Khi đó, anh bắt đầu bằng một chiếc điện thoại di động mua từ khoản tiền lương đầu tiên, rồi dần chuyển sang máy ảnh chuyên nghiệp, tự học kỹ thuật qua mạng.

Với anh, nhiếp ảnh là cách để giải tỏa căng thẳng sau những ca trực áp lực cao – nơi ranh giới giữa sự sống và cái chết luôn hiện hữu. Trải qua nhiều năm làm trong lĩnh vực hồi sức cấp cứu rồi chuyển sang Tai Mũi Họng, anh nhận ra một điều: nghề y gắn liền với nỗi đau, còn nhiếp ảnh lại cho anh cơ hội được hòa mình vào niềm vui của những người khỏe mạnh, say mê lao động. Trong ống kính, anh cảm nhận rõ những đối lập trong cảm xúc từ vui buồn, thương ghét đều là trải nghiệm đáng quý của đời người.

“Cùng một khung hình, người ta có thể nhìn thấy bình minh rực rỡ hay một chiều hoàng hôn ảm đạm, tùy thuộc vào cảm xúc khi ấy,” anh nói.

Kỹ năng quan sát tinh tế được rèn luyện trong nghề y cũng trở thành lợi thế với nhiếp ảnh. Hoài Anh từng phát hiện một ca ung thư đường mật nhờ chú ý đến sắc da vàng nhẹ của bệnh nhân chỉ đến khám vì đau họng. Trong nhiếp ảnh, sự nhạy cảm tương tự giúp anh nhận diện được góc máy đẹp, bố cục hài hòa và ánh sáng gợi cảm xúc.

Qua 9 bộ ảnh đã thực hiện, anh dần tìm ra tiếng nói riêng và những thông điệp mình muốn gửi gắm. Tác phẩm “Ngọn đèn hiu hắt” là hành trình tìm kiếm sự bình yên trong ánh sáng mong manh giữa không gian rộng lớn. Còn “Người đi giữa ánh sáng” thể hiện những trải nghiệm mang tính thiền định, khi con người đối diện với chính mình giữa rừng sâu thanh vắng.

bu-c-a-nh-qua-mie-n-hu-a-o-175-1706-1584-1751524761jpg-1751639373.webp
Tác phẩm "Qua miền hư ảo" - một trong những tác phẩm yêu thích của anh. Ảnh: Đặng Hoài Anh

“Lò bánh hôm ấy tôi chỉ ngồi quan sát, không dàn dựng gì cả. Tôi chờ khoảnh khắc ánh sáng chiếu xiên qua mái che, tạo nên một cảnh lao động vừa thực, vừa đẹp như mơ,” anh kể lại về bức ảnh đoạt giải.

Trong phần giới thiệu tác phẩm, Hoài Anh viết rằng bản thân không nhớ rõ những cột mốc lớn trong đời như ngày thi đỗ vào Trường THPT chuyên Quốc học Huế, hay lúc tốt nghiệp đại học, nhận bằng thạc sĩ. Nhưng ký ức rõ ràng nhất với anh lại là những buổi sáng sớm ngồi cạnh bà, nhìn bà nhóm bếp trong gian nhà mái tôn đầy nắng và khói ở Huế.

Hiện tại, anh đang thử sức với thể loại ảnh trừu tượng, cụ thể là bộ ảnh về sự biến mất dần của cá nhân trong nhịp sống đô thị. Sử dụng kỹ thuật phơi sáng dài, loạt ảnh này phản ánh cách con người – từ học giả, nghệ sĩ đến người vô danh đều bị cuốn vào một dòng chảy vô hình không phân biệt, gợi lên suy ngẫm về sự phù du trong kiếp nhân sinh.

“Nghề y giúp chữa lành thể xác, còn nghệ thuật với tôi là cách chữa lành cho tâm hồn. Cả hai đều nhắc tôi sống tích cực hơn và mở lòng với người khác,” anh bộc bạch.