KHI TỔ QUỐC CẦN
“Hãy ở yên khi Tổ quốc cần”!
Lời nhắn nhủ sao mà tha thiết thế?
Khi đất nước dang gặp cơn dâu bể
Kẻ thù vô hình, khó thấy, khó ngăn!
Tổ quốc cần ý thức mỗi người dân
Đừng vô tình biến mình thành hậu hoạ!
Đừng ích kỷ, tham lam...
Hãy vị tha, văn hoá...
Tránh tụ tập đông người .
Không chè chén, giao du!
Trong nguy nan mới rõ bạn, thù.
Lúc khó khăn mới biết người tốt, xấu!
Xưa giặc xâm lăng ta bền gan chiến đấu
Nay giặc vô hình ta hãy “ở yên”!
GIẢNG VÕ NHỮNG NGÀY GIÃN CÁCH
(Kính tặng CB và ND phường GV)
Phường Giảng Võ những ngày giãn cách
Trên dưới một lòng đoàn kết xẻ chia.
“Vùng xanh” mọc lên như những câu thề:
Giữ bằng được bình yên trong khu vực!
Phường Giảng Võ những ngày giãn cách
Bao bộn bề công việc, lo toan…
Chủ tịch , Bí thư… thức trắng bao đêm
Tìm giải pháp “hợp lòng dân, ý Đảng”!
Nơi tuyến đầu các “chiến binh áo trắng”
Khai báo, tiêm phòng, khử khuẩn, giúp bệnh nhân…
Bộ đội, công an, tự quản, dân phòng …
Lập chốt, khoanh vùng, tuần tra, bảo vệ…
Những cán bộ địa bàn, dân phố ,
Những cựu chiến binh, phụ nữ, thanh niên…
Cần mẫn, lo toan, lặn lội ngày đêm
Góp sức cùng chính quyền chống dịch!
Những “bữa cơm ấm lòng” từ bàn tay các chị,
Những bó rau xanh chan chứa nghĩa tình,
Những “tấm lòng vàng “ giúp nhau lúc khó khăn…
Tất cả chung tay đẩy lùi dịch bệnh!
Phường Giảng Võ những ngày giãn cách
Ít tiếng nói cười mà đầy ắp tin yêu.
Các “nhóm zalo” ríu rít chuông reo
Công việc , học hành, thăm nhau… qua điện thoại!
Dù “cách mặt“ nhưng lòng người gần lại!
“Giặc vô hình” nên ta phải “ở yên”!
Chung sức , đồng lòng vượt qua mọi khó khăn .
Xây đất nước thêm giàu, thêm đẹp!
Phường Giảng Võ những ngày giãn cách
Chan chứa nghĩa tình, đoàn kết, tin yêu…
TÂM SỰ TUỔI GIÀ
(Thân tặng các chị phụ nữ đã nghỉ hưu)
Dẫu không là nụ là hoa
Cũng xin là chiếc lá già vun cây!
Dẫu không là gió là mây
Cũng là sợi nắng hao gầy hoàng hôn .
Dẫu không là núi là non
Cũng là hạt cát lối mòn làng quê .
Dẫu không còn những đam mê
Cũng còn mong ước đi về có nhau!
Dẫu rằng ăn cháo ăn rau
Cũng mong con cháu rể dâu sum vầy...
Tuổi già như trái chín cây
Mong manh trước gió, biết ngày nào rơi?
Khi còn sống ở trên đời
Chỉ mong sống khoẻ, sống vui là mừng!
HN tháng 5/2018
TÌNH ĐỒNG ĐỘI
(Thân tặng đồng đội cũ)
Đồng đội ơi tuổi mười tám đôi mươi
Ta gặp nhau giữa bạt ngàn gió núi.
Ta cùng nhau ăn măng rừng, cá suối .
Cùng chia nhau “những bát nước trắng đầy”...
Nửa thế kỷ rồi, gặp lại nhau đây
Màu thởi gian đã phủ đầy tóc bạc.
Năm tháng hằn sâu trên khoé mắt.
Chỉ có nụ cười vẫn rạng rỡ như xưa...
Bấy nhiêu năm rồi cứ ngỡ trong mơ
Đồng đội năm xưa... ai còn, ai mất ?
Ai đầy đủ, ai khó khăn, chật vật?
Ai hiển vinh, ai chua xót, đắng cay ?...
Bao cách xa rồi, giờ gặp nhau đây
Xin giữ lại những gì trong sáng nhất!
Hãy dành cho nhau tấm lòng chân thật.
Giữ mãi nụ cười người lính năm xưa...
22/12/2020
CHÙM PHƯỢNG CUỐI MÙA
Chùm phượng hồng sót lại cuối mùa
E ấp cháy trong vòm xanh của lá.
Chẳng còn tiếng ve kêu giữa trưa hè yên ả .
Qua rồi những ngày nghiêng ngả bão giông.
Qua rồi những ngày trời nắng như nung.
Tiếng Cuốc Cuốc cũng lặn vào nỗi nhớ…
Chỉ chùm phượng cuối mùa còn thắp lửa.
Đốm lửa hồng - nối hè lại với thu!
7/2020
THĂM HỒ NÚI CỐC
Thăm hồ Núi Cốc mộng mơ
Nghe câu huyền thoại mà ngơ ngẩn lòng.
Chuyện về chàng Cốc, nàng Công
Yêu thương nên đã thuỷ chung đợi chờ...
Ngờ đâu đàn đứt dây tơ
Nỗi đau hoá núi, lệ mờ thành sông ...
Một vùng hồ nước mênh mông
Núi soi mặt sóng, cây lồng bóng mây!
Gái trai xuôi ngược nơi đây
“Hồ trên núi” bỗng đắm say lòng người!
Nỗi đau xưa... thả lên trời!
Niềm vui nay... giữ cho đời vui thêm!
HN 08/8/2021
Tác giả : Nguyễn Thị Lai
Sinh : 25/4/1957
Quê: Đồng Xuân - Thanh Ba - phú Thọ
HKTT: Số 8/16/612 La Thành - Giảng Võ - Ba Đình - HN
Tốt nghiệp khoa Ngữ Văn K23 - ĐH Tổng hợp HN
Hiện là CB hưu trí, Hội viên CLB thơ Phường Giảng Võ