KỂ CHUYỆN MÙA THU
Nhà mình có gì ngoài chữ đâu con
Bố dành nuôi các con, sợ mất mùa nhân nghĩa
Đói cơm còn có sắn khoai trừ bữa
Nghèo chữ rồi, có gì để thay đâu
Thế gian này qua bao cuộc bể dâu
Thay chúa, đổi vua, ngai vàng lật úp
Chiếu thoái vị cũng là xong một kiếp
Nhưng chữ nghĩa còn in trên giấy điệp
Mang nỗi đau của cả một vương triều.*..
Thiên hạ nhớ Nguyễn Du là bởi có truyện Kiều
Nhớ Nguyễn Trãi nhờ Bình Ngô đại cáo
Hơn hai ngàn năm bao ông hoàng bà chúa
Giờ con nhẩm xem còn nhớ được bao nhiêu
Chữ nghĩa khiến vua Tàu hồn lạc phách xiêu
Những Giang Văn Minh, Mạc Đĩnh Chi còn lưu sử sách
Người có chữ nhẹ nhàng đàn hặc
Khiến vua tôi tâm phục, hảo cầu
Chữ nghĩa nhiều chưa chắc gặp may đâu
Nhưng không thể thành người nếu mượn vay chữ nghĩa
Lịch sử không cho phép ai đặt bịa
Dẫu trăm năm bia đá cũng mòn
Chữ nghĩa giờ đã ở trong con
Lạc tại thư mỗi ngaỳ con lại đọc
Những trang văn có thể làm con khóc
Nhưng con sẽ lớn lên trước sóng gió cuộc đời
Mùa thu này thiếu vắng nụ cười
Nhưng chữ nghĩa gợi nhớ mùa thu trước
Nhớ những người mang gươm đi mở nước
Để hôm nay ta có nước non này
H-T-N
25/8/2020
Hà Thuỵ Như