Kiến trúc sư là người chịu trách nhiệm thiết kế không gian sống và làm việc cho con người thông qua việc lên ý tưởng, lập bản vẽ, giám sát thi công và đảm bảo sự hoàn thiện của các công trình kiến trúc. Đây là một nghề đòi hỏi sự kết hợp chặt chẽ giữa tư duy nghệ thuật, kiến thức khoa học kỹ thuật và đạo đức nghề nghiệp. Trong bối cảnh hiện đại, vai trò của kiến trúc sư ngày càng được mở rộng và chuyên môn hóa cao hơn, đặc biệt là trong các vấn đề liên quan đến phát triển bền vững và môi trường sống.

Lịch sử phát triển nghề kiến trúc sư
Từ thời cổ đại, con người đã biết xây dựng nhà cửa, đền đài, lăng tẩm. Tuy nhiên, việc thiết kế và thi công lúc bấy giờ thường do các nhóm thợ thủ công lành nghề như thợ xây đá, thợ mộc đảm nhận, họ được gọi là “thợ cả” hay “bậc thầy xây dựng” (master builder), chưa có sự phân biệt rõ ràng giữa người thiết kế và người thi công. Những công trình tiêu biểu thời kỳ này gồm Kim tự tháp Giza (Ai Cập, khoảng năm 2.500 trước Công nguyên), Đền Parthenon (Hy Lạp, thế kỷ V trước Công nguyên), Đấu trường La Mã (thế kỷ I sau Công nguyên)…
Đến thời kỳ Phục Hưng (thế kỷ 15 – 16), nghề kiến trúc sư mới dần hình thành rõ nét như một ngành nghề chuyên biệt. Sự phát triển của khoa học, toán học và nghệ thuật đã mở đường cho các cá nhân có tư duy sáng tạo độc lập thể hiện vai trò vượt ra khỏi giới hạn của người thợ. Filippo Brunelleschi (1377–1446) – người thiết kế mái vòm Nhà thờ Florence tại Ý – được xem là một trong những kiến trúc sư đầu tiên mang tính hiện đại, chuyên nghiệp.

Sang thế kỷ 17 – 18, giấy và bút chì bắt đầu được sử dụng rộng rãi tại châu Âu, cho phép kiến trúc sư vẽ ra các thiết kế chi tiết trước khi thi công. Cùng với đó, khái niệm về phối cảnh và mô hình ba chiều cũng dần được ứng dụng, giúp người thiết kế truyền đạt ý tưởng dễ dàng hơn. Tuy nhiên, mãi đến cuối thế kỷ 18, phần lớn các công trình vẫn do thợ thủ công đảm nhiệm, ngoại trừ một số dự án quan trọng do kiến trúc sư phụ trách.
Thế kỷ 19 đánh dấu bước ngoặt quan trọng khi các trường đào tạo kiến trúc chuyên nghiệp bắt đầu xuất hiện, nổi bật là Trường Mỹ thuật Paris (École des Beaux-Arts). Từ đây, kiến trúc trở thành ngành học chính quy, được giảng dạy bài bản và hình thành các chuẩn mực nghề nghiệp.
Bước sang thế kỷ 20, cùng với quá trình đô thị hóa và sự phát triển mạnh mẽ của công nghệ xây dựng, kiến trúc sư trở thành một nghề nghiệp được xã hội công nhận rộng rãi. Các công cụ hỗ trợ kỹ thuật số như phần mềm thiết kế CAD, mô hình thông tin công trình (BIM), công nghệ thực tế ảo (VR)… ngày càng được áp dụng, giúp tối ưu hóa quá trình thiết kế và quản lý công trình.
Vai trò và trách nhiệm nghề nghiệp
Một kiến trúc sư không chỉ đơn thuần là người thiết kế công trình mà còn là người chịu trách nhiệm đảm bảo sự hài hòa giữa công năng, thẩm mỹ, kỹ thuật, chi phí và an toàn. Kiến trúc sư là người đồng hành cùng chủ đầu tư từ giai đoạn hình thành ý tưởng, thiết kế sơ bộ, lập hồ sơ kỹ thuật thi công, cho đến khi công trình hoàn thiện và đưa vào sử dụng.
Kiến trúc sư còn phải phối hợp chặt chẽ với nhiều chuyên gia khác như kỹ sư kết cấu, kỹ sư cơ điện, chuyên gia môi trường, quản lý dự án… để đảm bảo sự thống nhất và hiệu quả cho toàn bộ công trình. Ngoài ra, họ cũng phải tuân thủ các quy định pháp luật về quy hoạch, xây dựng, phòng cháy chữa cháy, bảo vệ môi trường và an toàn lao động.
Điều kiện hành nghề và tiêu chuẩn chuyên môn
Tại Việt Nam và nhiều quốc gia khác, cá nhân muốn hành nghề kiến trúc độc lập phải đáp ứng các điều kiện bắt buộc như có bằng cấp chuyên ngành, thời gian thực tập nghề nghiệp (thường từ 2 đến 3 năm), và vượt qua kỳ thi cấp chứng chỉ hành nghề. Đây là điều kiện pháp lý để kiến trúc sư được ký hồ sơ thiết kế và chịu trách nhiệm trước pháp luật về công trình do mình đảm nhiệm.

Hiện nay, chứng chỉ hành nghề kiến trúc tại Việt Nam do Bộ Xây dựng hoặc các cơ quan được ủy quyền cấp. Ngoài ra, các kiến trúc sư có thể tham gia các tổ chức nghề nghiệp để nâng cao trình độ chuyên môn, cập nhật xu hướng và kết nối cộng đồng nghề.
Xu hướng kiến trúc bền vững và trách nhiệm môi trường
Trong bối cảnh biến đổi khí hậu và đô thị hóa nhanh chóng, kiến trúc sư ngày càng đóng vai trò quan trọng trong việc phát triển các công trình xanh, tiết kiệm năng lượng và thân thiện với môi trường. Nhiều công trình hiện nay áp dụng các giải pháp thông gió tự nhiên, tận dụng ánh sáng mặt trời, sử dụng vật liệu tái chế, lắp đặt pin năng lượng mặt trời và hệ thống thu nước mưa.
Một số công trình còn hướng tới tiêu chuẩn “nhà ở thụ động” (passive house) – giảm thiểu tối đa việc sử dụng năng lượng nhân tạo mà vẫn đảm bảo điều kiện sinh hoạt thoải mái cho người sử dụng. Kiến trúc sư không chỉ là người đáp ứng yêu cầu kỹ thuật mà còn là người góp phần giải quyết các vấn đề xã hội và môi trường.
Chuyên môn hóa và cơ hội nghề nghiệp
Ngày nay, nghề kiến trúc đang phát triển theo hướng chuyên môn hóa sâu. Nhiều kiến trúc sư lựa chọn tập trung vào các lĩnh vực cụ thể như thiết kế nhà ở, công trình y tế, trường học, trung tâm thương mại, bảo tồn di sản, thiết kế nội thất, quy hoạch đô thị… Một số khác chuyển hướng sang bất động sản, quản lý dự án, giảng dạy, nghiên cứu hoặc thiết kế trải nghiệm người dùng.
Trên thế giới, nhiều tổ chức nghề nghiệp uy tín như Liên hiệp Kiến trúc sư Quốc tế (UIA), Viện Kiến trúc Hoàng gia Anh (RIBA), Hội Kiến trúc sư Hoa Kỳ (AIA)… đóng vai trò hỗ trợ phát triển nghề nghiệp, vinh danh các công trình tiêu biểu và thúc đẩy kiến trúc tiến bộ.
Tại Việt Nam, Hội Kiến trúc sư Việt Nam là tổ chức chính thống, đại diện cho giới kiến trúc sư cả nước, có vai trò quan trọng trong việc tư vấn chính sách, tổ chức hội thảo chuyên môn, giải thưởng kiến trúc và kết nối cộng đồng hành nghề.
Kiến trúc sư là người góp phần định hình bộ mặt đô thị, nông thôn và không gian sống của con người. Trong thế giới hiện đại, khi các giá trị thẩm mỹ, chức năng và bền vững ngày càng được coi trọng, vai trò của kiến trúc sư không chỉ nằm ở bản vẽ mà còn ở tầm nhìn dài hạn cho sự phát triển xã hội.