Sau những cố gắng chạy chữa của gia đình ở khắp nơi nhưng căn bệnh quái ác nên đôi chân và đôi tay của Nguyên teo dần theo năm tháng và không còn khả năng đi lại.
Vũ Đức Nguyên đã lớn lên với tình thương của người thân và sự chăm lo, giúp đỡ của người mẹ trong mọi sinh hoạt thường ngày như vậy.
Ẩn trong tấm thân èo uột, teo tóp là một nghị lực sống phi thường, một tâm hồn thơ lãng mạn sâu lắng trữ tình hiếm biệt! Sáu tập thơ, sáu đứa con tinh thần là tiếng lòng thổn thức về tình yêu quê hương đất nước thiết tha: Chuyện tình Chàng thi sỹ; Vở kịch đời; Tình tương tư; Bài thơ cho em; Thế nhân tình và Vũ khúc đường thi