Hai bảy tháng hai trong tâm dịch
Chúng tôi căng mình đâu kể ngày đêm
Tiếng gào khóc trẻ em xé lòng người mẹ
Chị điều dưỡng viên dịu ngọt giọng ầu ơ
Ca cấp cứu giữa đêm sương giá buốt
Bác sĩ già trán toát giọt mồ hôi
Khoảng khắc mong manh giành giật với tử thần
Mỗi hơi thở nhịp tim nguồn hi vọng sống
Cả đội ngũ cứ lao mình vào trận
Không kể gì thời khắc sớm trưa
Tiếng còi hú như tiếng kèn giục giã
Chậm chút thôi tắt lặng một linh hồn
Suốt cả ngày cứ luôn chân luôn tay
Vừa cấp cứu, quay ra chăm người bệnh
Chăm chút từng miếng cơm thìa sữa
Coi bệnh nhân hơn cả những người thân.
Lúc nghỉ ngơi cũng thật là ngắn ngủi
Tranh thủ thôi quý từng phút từng giây
Nào đâu kịp cởi bộ đồ bảo hộ
Dựa vào nhau là giấc ngủ ùa về.
Trong giấc mơ thèm bát cơm mẹ nấu
Tiếng con thơ đang lảnh lót đọc bài
Kìa bóng cha đi về bên ngõ vắng
Chập chờn nghe tiếng gọi thay ca.
Lại bước vào một ngày mới mờ sương
Tranh cướp thời gian cứu người hơn cứu hỏa
Tất cả vì nhân dân là trên hết
Y đức Việt Nam vốn có tự ngàn đời
Ngày thày thuốc Việt Nam ngay trong tâm dịch
Không mít tinh cũng chẳng có cờ hoa
Chúng tôi sát vai nhau tay siết chạy bàn tay
Nụ cười bệnh nhân đóa hoa đời đẹp nhất
Hạnh phúc của nghề chỉ giản dị thế thôi
Hãy tin ở chúng tôi nghề thày thuốc
Lời thế y đức khắc trong tim
Sẽ chiến thắng và đi qua đại dịch
Tổ quốc mình lại vang khải hoàn ca.
Thái Nguyên, 26/02/2021