Chiếc xe đạp của Lê MInh

(Ghi theo lời kể của anh Nguyễn Hữu Phúc; bạn học cùng lớp)

chuy-que4s-1634183954.jpgẢnh do tác giả cung cấp.

Lê Minh vào học K15 Vật lý; ĐH tổng hợp Hà Nội năm 1970. Đến 1971 thì anh đi bộ đội và 1972 thì tham gia cuộc chiến ở chảo lửa Quảng Trị.

Vì là con nhà "có điều kiện" nên khi vào ĐH; Lê Minh được bố (bác Lê Giới) tặng một chiếc xe Favorit để đi học. Một chiếc xe Favorit thời ấy là cả gia tài của một gia đình công chức; viên chức. Khi Lê Minh nhập ngũ; bố anh đã treo chiếc xe đạp đó lên; không cho ai khác (kể cả ông) được sử dụng. Chắc ông mong muốn con trai mình sẽ trở về để tiếp tục đạp chiếc xe ấy đến trường (cả gia đình Lê Minh; Mẹ anh, em trai và 4 cô em gái chắc cũng hy vọng vậy nên đều đồng tình với việc treo xe của Bố). Có lẽ nhờ vậy mà Lê Minh đã trở về lành lặn (về thể chất) từ chảo lửa Quảng Trị; anh nằm trong 50% lính SV còn sống sót trở về từ mặt trận ác liệt ấy.

Lê Minh lại tiếp tục đạp chiếc xe Favorit ấy đến trường ĐH tổng hợp Hà Nội và cùng học với các bạn K20 (thường ít hơn LM 5 tuổi). Tôi không nhớ chiếc xe Favorit của Lê Minh (có lẽ vì tôi vào K20 từ năm thứ 2 và cũng chưa thân với LM). Tôi lại rất nhớ chiếc xe đạp LX của một bạn nữ cùng lớp (PHL) với hai bàn đạp đầy gai. Tôi nhớ mãi dáng đạp xe vội vàng của PHL; với gấu quần được xắn cao vì sợ bị quấn vào xích xe và khuôn mặt thông minh; chẳng để ý đến ai. Tôi chỉ sợ PHL bị ngã xe vì chiếc xe có vẻ quá khổ đối với em. Bọn nội trú chúng tôi còn để ý đến những con tem (chuồn chuồn) rất đẹp từ ai đó; ở một nơi nào đó hay gửi về cho PHL qua địa chỉ của trường. Bọn tôi (dân nội trú) khi đó có cảm nhận PHL đã yêu ai đó. Sau này khi tôi đã thân với LM (sau tốt nghiệp); tôi mới được LM tâm sự mối tình vô vọng của mình với cô bạn cùng lớp.

Trở lại với cái xe đạp Favorit của LM; dù cái xe hồi đó rất đáng quý nhưng LM rất hào phóng cho bạn bè mượn (nhất là bọn nội trú; không có tôi trong đó). Anh Phúc nói anh thường mượn xe đạp của LM để đạp đến chơi nhà Đặng Đình Hùng. Có lẽ cũng vì sự hào phóng đó của LM nên một ngày đẹp trời nào đó chiếc xe đã bị mất cắp ở khu vực Thượng Đình. LM đã đi trình báo mất cắp cho công an nhưng không hy vọng tìm thấy chiếc xe của mình vì hồi đó bọn ăn cắp xe thường tháo xe ăn cắp được thành phụ tùng để bán.

Vậy mà như trời thương người tử tế; 6 tháng sau LM được công an Hải Dương mời xuống để nhận lại chiếc xe đã bị đánh cắp. Chiếc xe đạp vẫn còn nguyên khi được trao cho chủ cũ. Té ra mấy ông ăn cắp xe đạp của LM đã không phân xe của anh thành phụ tùng mà đem bán cả chiếc cho được giá. Xe đạp hồi đó có biển số; có số khung (có đăng ký); nhờ vậy mà LM đã nhận được lại xe (bây giờ thì chắc chịu). Nghe nói LM cũng phải chi cho mấy chú công an bao thuốc. Cũng nhờ tìm được chiếc xe đạp Favorit của LM mà công an Hà Nội hồi ấy đã tóm được cả băng chuyên trộm cắp xe đạp ở khu vực Thượng Đình.

Viết tặng LM (người bạn đã khuất) và các bạn K20 Vật lý; ĐHTH Hà Nội. Xin chia sẻ câu chuyện với các thành viên trang CLQ. Chúc mọi người một tuần mới bình an; vui vẻ.

Theo Chuyện quê