Đất nước tôi lúc này buồn thương đến nao lòng
Những chiến sĩ tuyến đầu chống dịch
Những chiếc áo blu trắng sáng trong đêm
Gồng gánh tiếp sức cho sự sống hồi sinh khoẻ mạnh
Những lớp áo mỏng manh căng lồng ngực cố gắng thở
Bàn tay những chiến sĩ áo blu trắng ngày đêm vội vã
Trong cuộc chiến có vinh quang và nước mắt đau thương
Nỗi xót xa trào lên nghẹn đắng
Chiếc áo blu trắng ôm con trong bụng ngủ
Mãi mãi không trở về...
Người mẹ tiễn con...
Người bà tiễn cháu...
Nỗi đau người mẹ thấm dài trên mái tóc bạc rụng rơi
Thương quá đất nước Việt Nam tôi!
Gạt nước mắt tiễn đưa nữ chiến sĩ anh hùng áo blu trắng!
Ôm con ngủ lại bên trời
Đánh giặc Corona đến phút cuối không thôi!
Việt Nam! Việt Nam! Việt Nam!
Ghi nhớ chiến sĩ anh hùng áo blu trắng
Đánh giặc Corona quên mình.