Và chính bởi cách xa nhau hàng nghìn năm nên bạn cho rằng cuộc sống thời xưa khác với chúng ta nhiều lắm? Nếu vậy thì có lẽ bạn đã hơi nhầm lẫn đôi chút rồi đó. Cùng ngược dòng về với thời cổ đại để tìm hiểu sự thật về cuộc sống người xưa - những điều thú vị mà chắc chắn bạn không tìm thấy được trong cuốn sách nào.
Ít ai ngờ rằng, những thành viên trong gia đình Ai Cập xưa, đặc biệt là nhà quý tộc thì không ăn sáng cùng nhau.
Thay vào đó, người chủ gia đình sẽ thưởng thức bữa ăn sáng 1 mình. Theo thông thường, sau khi tắm, người hầu sẽ mang đồ ăn đến cho chủ nhân của mình. Chờ vị chủ nhân ăn xong, những phụ nữ mới được dùng bữa.
Các thành viên trong gia đình chỉ ăn cùng 1 bàn vào bữa trưa hoặc tối mà thôi. Ngoài ra, bia là thức uống không thể thiếu trong bữa ăn của người Ai Cập cổ.
Bức tranh "An Egyptian Feast" - (tạm dịch: Bữa tiệc của người Ai Cập cổ) của danh họa Edwin Longsden Long thể hiện 1 cảnh tượng kỳ lạ. Đó là cảnh nô lệ kéo lê 1 xác ướp đi vòng quanh trước mặt khách khứa bữa tiệc.
Thế nhưng, ẩn sau bức tranh này có 1 lời nhắn đặc biệt. Việc bức tượng gỗ hình người được kéo trước mặt nhiều người nhằm gửi gắm cho vị khán giả thấy sự ngắn ngủi của đời người. Lời nhắn nhủ đi kèm bức tranh là "Hãy tận hưởng cuộc sống đi bởi chẳng bao lâu quý vị sẽ giống như bức tượng, tìm về với cát bụi".
Phần lớn người Ai Cập cổ thường đi chân đất, thậm chí các Pharaoh cũng vậy. Tuy nhiên họ lại có người giúp việc đặc biệt - có nhiệm vụ chuyên giữ đôi sandal cho mình.
Bởi sandal là vật dụng cần thiết cho 1 người sau khi chết. Do đó, trong lăng mộ của người chết luôn có chỗ dành cho đôi sandal. Những đôi sandal này cũng rất đặc biệt khi chúng được làm bằng vàng, dẫu vậy trong thực tế, 1 đôi sandal nặng như vậy các Pharaoh khó lòng mà đi được vài bước.
Người Ai Cập cổ đại là một trong những người đầu tiên nuôi động vật làm thú cưng. Họ không chỉ yêu mèo mà chó, cò, chim ưng, khỉ cũng là những thú cưng của họ.
Bức hình trên đã mô tả hình ảnh người đàn ông thơm chú chó cưng hoặc đang cho chú chó uống nước bằng miệng mình. Điều này thể hiện 1 sự cực kỳ thân thiết.
Một vài bằng chứng khác cũng cho thấy, khỉ và chó được sử dụng để giúp binh lính tuần tra lãnh thổ. Ngoài ra, để thể hiện tình cảm gắn kết của mình với thú cưng, người chủ sau khi chết đi, thú cưng của họ cũng được ướp xác và đặt trong lăng mộ của chủ.
Khá nhiều bằng chứng cho thấy, phụ nữ Ai Cập cổ đại mặc 1 chiếc váy đơn giản có tên là kalasiris - loại váy dài 1-2 dây, ôm sát cơ thể. Phần cổ váy khoét khá sâu, và thường bắt đầu từ dưới ngực để lộ phần ngực tràn đầy của phụ nữ Ai Cập cổ đại.
Trang phục này dành cho tất cả phụ nữ, không phân biệt thứ cấp sang hèn - từ nô lệ, người hầu, đến cả người thuộc tầng lớp quý tộc. Thời bấy giờ, loại váy này không bị cho là đáng hổ thẹn bởi sự sexy, "thoáng" mà trái lại còn là mốt nữa cơ.
Các vũ công nữ Ai Cập cổ xưa xuất hiện trước khán giả với bộ trang phục trong suốt hoặc không mặc quần áo. Họ chỉ có thể mặc váy hoặc thắt lưng. Trong khi đó, vũ công nam sẽ mặc tạp dề.
Dường như với người Ai Cập cổ, vũ điệu nhảy trong điệu múa quan trọng hơn là quần áo. Và như để che bớt đi phần nào cơ thể và đánh lạc hướng người xem, họ sẽ tận dụng mùi hương, trang sức và kiểu tóc của mình.