Chiếc áo rách đi khắp miền tổ quốc
Đôi chân trần độc cước bắc trung nam
Trời làm nhà giường gối là nghĩa trang
Đùng giờ ngọ thầy ăn ngày một bữa
Thích Minh Tuệ, như vầng dương rực rỡ
Đốt soi đường cho bao kẻ ngộ mê
Thắp sáng lên phẩm hạnh Đức Bồ Đề
Cho người thấy lối về trong giải thoát
Thầy chỉ dùng một cái nồi cũ nát
Đôi chân thô hành khất dọc ngang đời
Nụ cười thầy luôn rạng rỡ trên môi
Mặc cho ai có buông lời nghiệt ngả
Cơm muối vừng sống cuộc đời thong thả
Thầy ngao du thiên hạ để răn mình
Chẳng chùa to chuông lớn với kệ kinh
Thầy đang tu bằng đức tin của Phật
Thích Minh Tuệ, vẫn ngao du hành khất
Những tâm hồn đang dần mất lương tâm
Thầy đi gieo chữ thiện đã thăng trầm
Lột vỏ bọc những nhà sư gian dối
Thích Minh Tuệ, đang dẫn đường chỉ lối
Cho người đời hiểu giới luật nhà tu
Không sân si chẳng ghen ghét hận thù
Phật Tái Thế, chữa thương trần gian khổ
Vũ Đức Nguyên