Tâm sự của cô giáo “bỗng dưng nổi tiếng” ở điểm trường Tăk Pổ lưng chừng núi

Xin chia sẻ tới cộng đồng bài viết: Tâm sự của cô giáo Trà Thị Thu nhận mang con chữ đến học trò ở vùng cao. Trong 5 năm đó, dù trải qua biết bao nhiêu vất vả, khó khăn không thể tả hết nhưng cô giáo trẻ ấy vẫn từng ngày chăm sóc cho các em nhỏ, đăng trên báo Dân Trí.

Còn nhớ đầu năm học 2019-2020 này, cô giáo trẻ Trà Thị Thu tại điểm trường Tăk Pổ (thuộc trường Phổ thông dân tộc bán trú tiểu học Trà Tập và trường mẫu giáo Phong Lan, xã Trà Tập, huyện Nam Trà My, tỉnh Quảng Nam) gây "bão mạng" với buổi lễ khai giảng đơn sơ nhưng vô cùng ấm cúng, giản dị tại điểm trường của mình.

Những hình ảnh từ buổi lễ khai giảng nơi “thâm sơn cùng cốc” này được cô chia sẻ lên trang cá nhân và được chia sẻ rất nhiều. Cô trở nên “nổi tiếng” với những hình ảnh mộc mạc nhưng đầy ắp tình cảm của cô dành cho học trò tại điểm trường Tăk Pổ.

Cô giáo trẻ dành hết tuổi thanh xuân cho học trò vùng cao

Lễ khai giảng năm học 2019-2020 đơn sơ nhưng đầy ấm áp và ý nghĩa tại điểm trường Tăk Pổ

Nói về quyết định lên vùng núi cao Nam Trà My công tác, cô Thu chia sẻ: “Đến nhận công tác trong tâm trạng háo hức của một cô giáo trẻ, một người con trong gia đình khó khăn lần đầu đi làm để thỏa mãn đam mê dạy học và giúp đỡ gia đình đầy khó khăn của mình. Tuy nhiên, khác với sự hình dung của một tân sinh viên sư phạm ra trường bởi nơi tôi đến dạy thời điểm đó đầy khó khăn và gian khổ”.

Cô giáo trẻ dành hết tuổi thanh xuân cho học trò vùng cao

Có thể thấy tại buổi lễ khai giảng nơi vùng núi cao này được cô chuẩn bị tươm tất dù bàn ghế không đủ cho học sinh ngồi

Năm đầu khi vừa ra trường, cô dạy hợp đồng với trường Phổ thông dân tộc bán trú tiểu học Trà Tập và trường mẫu giáo Phong Lan, nơi cô nhận dạy là điểm trường mẫu giáo Tăk Pổ.

Đường đến điểm trường vô cùng gian khó vì phải đi bộ leo dốc gần 3 giờ đồng hồ trong thời tiết khắc nghiệt. Gọi là ngôi trường nhưng thật ra là một ngôi nhà nhỏ ẩm thấp với 40 em học trò lem luốc, không có những thứ cơ bản nhất như tivi, sóng điện thoại và điện.

Cô giáo trẻ dành hết tuổi thanh xuân cho học trò vùng cao

 

Tâm sự của cô giáo “bỗng dưng nổi tiếng” ở điểm trường Tăk Pổ lưng chừng núi - 4

Cô giáo Thu và các em học sinh chụp ảnh tại nơi đẹp nhất ở gần điểm trường, đó là đồi cỏ may.

Khó khăn càng thêm khó khăn với cô giáo trẻ vì các em học sinh ở đây vốn Tiếng Việt ít ỏi. Cô nói phần cô, học trò nói phần học trò. Tối đến những giọt nước mắt đã rơi vì nỗi sợ, nỗi cô đơn, nỗi nhớ nhà khôn nguôi.

Dạy học ở một nơi khó khăn ngoài sự tưởng tượng của bản thân, lúc ấy cô cứ tưởng rằng không thể vượt qua và đã có lần muốn bỏ việc dạy học mà bản thân đã yêu thích từ thuở bé. May mắn, cô được thầy cô đi trước, lãnh đạo nhà trường động viên.

Tâm sự của cô giáo “bỗng dưng nổi tiếng” ở điểm trường Tăk Pổ lưng chừng núi - 5

Cô giáo trẻ Trà Thị Thu chăm chỉ đưa con chữ đến các em người Ca-dong ở huyện Nam Trà My

Cô Thu tâm sự: “Điều giữ chân và khơi dậy niềm đam mê dạy học của tôi tại nơi đầy gian khó này chính là tiếng ê a đọc bài của những em nhỏ vùng cao rất ngoan hiền, chúng ngây thơ, hồn nhiên và trong sáng đến lạ”.

Và mỗi ngày cứ trôi qua trong ánh mắt ngây thơ của học trò và sự đùm bọc của bà con thôn bản, niềm vui ngày một lớn dần trong cô niềm đam mê, cũng vì thế mà lớn dần đến nỗi cứ nghĩ mình là một phần của vùng đất núi cao hùng vĩ này. Cứ như thế năm học đầu tiên đã trôi qua trong êm đềm và hân hoan.

Tâm sự của cô giáo “bỗng dưng nổi tiếng” ở điểm trường Tăk Pổ lưng chừng núi - 6

 

Tâm sự của cô giáo “bỗng dưng nổi tiếng” ở điểm trường Tăk Pổ lưng chừng núi - 7

Phút giây thư giãn của cô trò tại điểm trường

Tháng 1/2015, cô được kí hợp đồng dạy tiểu học và chuyển qua điểm trường Tu Gia cũng thuộc trường Phổ thông dân tộc bán trú tiểu học Trà Tập và trường mẫu giáo Phong Lan. Điểm trường mới này cũng phải lội bộ hàng giờ đường rừng núi, dốc cao mới đến được. Cô dạy học và ăn ở tại điểm trường này.

Đến năm học 2015-2016, 2016-2017 cô lại chuyển đến dạy điểm Răng Dí cũng thuộc trường Phổ thông dân tộc bán trú tiểu học Trà Tập và trường mẫu giáo Phong Lan.

Năm học 2017-2018, cô Thu lại tiếp tục đam mê của mình với một điểm dạy mới khó khăn hơn. Đó là điểm trường Mô Rỗi, cũng lội bộ hàng giờ mới đến được điểm trường. Tuy nhiên năm học này lại cho cô một dấu mốc mới trong con đường dạy học.

Tại đây, cô được tiếp xúc với các anh chị tình nguyện viên làm trường, thấy được việc làm đầy ý nghĩa của các anh chị, cô cùng tham gia với câu lạc bộ kết nối yêu thương huyện Nam Trà My và cứ thế, những chuyến tình nguyện vào các ngày nghỉ cùng các tình nguyện viên, bản thân cô lại có thêm một niềm đam mê mới.

Từ đây, cô học hỏi cách làm rồi bản thân vận động, kêu gọi những thứ mà học sinh và bà con dân bản còn thiếu tại nơi dạy học. Rồi đến chương trình bữa ăn dinh dưỡng, bầu sữa yêu thương cho học trò.

Tại điểm trường thôn nơi cô dạy học, bản thân cô và một giáo viên mẫu giáo đã nuôi dưỡng 10 em nhỏ từ 3-7 tuổi, ở cách xa trường 2 giờ đồng hồ đi bộ, các cháu ở lại học cả tuần. Hằng ngày cô chăm sóc các em từng giấc ngủ đến việc học. “Đôi khi cứ nghĩ mình là một người mẹ của các em dù chưa lập gia đình”, cô Thu bày tỏ.

Có những lúc vào ban đêm, các em khóc vì nhớ ba mẹ, cô phải ân cần, ôm ấp vào lòng để các em dễ ngủ, cứ nghĩ là không thể vượt qua, vì chăm sóc 10 đứa trẻ cả năm học giống như những đứa em, đứa con thật sự rất khó đối với một giáo viên trẻ như cô; nhưng rồi cô đã làm tốt điều đó và mỗi năm đối với cô như một bài học, một kỉ niệm, một hạnh phúc mới.

Tâm sự của cô giáo “bỗng dưng nổi tiếng” ở điểm trường Tăk Pổ lưng chừng núi - 8

Cô được Chủ tịch huyện Nam Trà My tặng giấy khen vì những đóng góp với ngành giáo dục địa phương ngay trong năm học 2019-2020 này

Năm học 2019-2020, cô Thu được quay lại giảng dạy ngay điểm trường Tăk Pổ nơi cô bắt đầu với những học trò lớp Mẫu giáo 5 tuổi của cô ngày xưa giờ đã là học sinh lớp 5. Cô Thu cho đây là điều thật tuyệt vời.

Ở tuổi 26, cô giáo trẻ Trà Thị Thu chuyển qua 4 điểm trường ở huyện vùng cao Nam Trà My trong khoảng thời gian 5 năm. Đó là khoảng thời gian đẹp nhất của tuổi thanh xuân. Nhà ở huyện Thăng Bình, mỗi tháng cô lại một thân một mình đi xe máy cả trăm cây số về thăm nhà đôi lần. Có khi vài tháng mới được về nhà vì mưa bão, đường sá sạt lở.

Mà ở lại một mình nơi núi cao thì buồn không thể tả, nhất là trong những ngày mưa gió, đường lầy lội, nước lũ chảy xiết. Cô bảo cuộc sống như thế quen rồi. Ở vùng núi cao lạnh lẽo, cô đơn và buồn lắm.

Tâm sự của cô giáo “bỗng dưng nổi tiếng” ở điểm trường Tăk Pổ lưng chừng núi - 9

Mỗi lần về quê là một mình một xe, cô đi cả trăm cây số mới đến nhà

Mỗi dịp cuối tuần, nhiều khi cô muốn xuống điểm trường chính để ở lại với đồng nghiệp trò chuyện cho đỡ buồn nhưng gặp mưa bão thì đành chịu, đường sá lại cách trở, đi bộ vài tiếng mới đến nơi. Học trò thì về hết nên cô đành chờ đến sáng thứ 2 gặp lại “các con” của mình mới đỡ buồn. Đường dây để cô kết nối với thế giới bên ngoài là chiếc điện thoại. Cũng may, điểm trường này có sóng 3G…

Dù hoàn cảnh rất khó khăn nhưng cô cũng cảm ơn gia đình, đồng nghiệp, những người bạn và cô cũng cảm ơn bản thân mình đã luôn mạnh mẽ vượt qua mọi thử thách, khó khăn, đã luôn tạo niềm tin cho bản thân, luôn khoan dung và thật hạnh phúc…

“Tình yêu thương, thử thách, khó khăn còn rất nhiều phía trước, nhưng tôi luôn giữ vững tâm - niềm vui - yêu thương - chia sẻ - nhân ái - lòng khoan dung”, cô giáo trẻ ở tuổi 26 chia sẻ.

Công Bính